Thông tin chi tiết
Định nghĩa
Năng lượng liên kết đặc trưng cho độ bền của liên kết. Do đó, trong bối cảnh này, năng lượng liên kết được định nghĩa là năng lượng cần thiết để phá vỡ liên kết hoặc năng lượng được giải phóng khi liên kết được hình thành. Năng lượng phá vỡ liên kết và năng lượng hình thành liên kết có cùng giá trị nhưng khác dấu, dương và âm tương ứng. Từ định nghĩa này, chúng ta đều thấy rằng hoàn toàn có thể dựa vào năng lượng phân ly của phân tử là nguyên tử để thiết lập năng lượng liên kết trong phân tử. Tuy nhiên, ở đây cần chú ý: so với phân tử hai nguyên tử AB thì năng lượng phân ly bằng năng lượng liên kết AB, còn so với phân tử có nhiều nguyên tử ABn thì năng lượng phân ly thành lập chỉ bằng năng lượng liên kết trung bình. Liên kết AB (1/n năng lượng phân ly phân tử được đánh giá tại ABn). Sở dĩ như vậy vì so với một phân tử có nhiều nguyên tử APN thì năng lượng phá hủy các liên kết trong phân tử là khác nhau (do sự khác nhau về chỉ số electron và hạt nhân của hệ sau mỗi lần phá hủy liên kết) và khác với mức trung bình năng lượng liên kết.
Tuy nhiên, giá trị trung bình của tổng năng lượng phá vỡ các liên kết trong phân tử luôn bằng năng lượng liên kết trung bình tính theo năng lượng phân ly của phân tử.
Ví dụ, so với phân tử H2, năng lượng liên kết HH đúng bằng năng lượng phân ly Epl của nó:
E(HH) = EplH2 = 431,4 kJ/mol
Và so với phân tử H2O thì năng lượng liên kết trung bình của liên kết OH bằng 50% năng lượng phân ly của phân tử H2O.
EO-H = EplH2/2 = 919,6/2 = 459,8 kJ/mol
Năng lượng liên kết là một tính chất quan trọng của hợp chất hóa học vì nó liên quan đến độ dài liên kết, trật tự, độ bền và nhiều tính chất của thành phần. Ví dụ: nếu năng lượng liên kết cao thì độ dài liên kết ngắn, liên kết bền nên hợp chất khó tách, khó phân hủy, thiếu hoạt tính giải. Năng lượng liên kết cũng biến đổi theo quy luật. Các yếu tố nêu trên.